[Câu chuyện] Tăng chiều cao thần kỳ bằng xà đơn treo tường

Ngày đăng 21/04/2017 08:03

[Câu chuyện] Tăng chiều cao thần kỳ bằng xà đơn treo tường

Tôi năm nay 20 tuổi, tôi học tại một trường đại học nổi tiếng ở Hà Nội. Gia đình tôi khá giả, tôi lại là con một nên khá là được nuông chiều. Ngày còn bé, ba mẹ tôi bận làm ăn, việc nhà và chăm con thường là Chị Hoa- người giúp việc làm hết. Tôi ăn, ngủ, chơi với chị Hoa. nskt3_okvf Chị giúp việc cho nhà tôi từ khi chị 18 tuổi, ở nên không để ý, tôi đã bịà quê lên thành phố chân ướt chân ráo nhưng chị khá nhanh nhẹn nên được vào làm ở nhà tôi. Vì tuổi đời còn trẻ, ít kinh nghiệm chăm trẻ nhỏ, chị khá vụng trong việc chăm sóc tôi. Mẹ tôi kể, có lần tôi nghịch ngợm tự trèo xuống giường, chị đang mải gấp quần áo ngã xuống đất. Tôi không thích uống sữa từ bé. Mẹ tôi đi làm khi tôi chỉ 4 tháng, tôi cũng bị cai sữa mẹ từ đó. Tôi cũng không chịu uống sữa bột, mẹ thường trêu chị pha sữa khi thì nhạt, khi thì quá ngọt, nên tôi không chịu uống là lẽ đương nhiên. Tôi cứ còi cọc như vậy mãi. Đến bây giờ tôi mới thấy hậu quả của việc không uống sữa. Thân hình tôi còi cọc. Dù là con trai nhưng tôi chỉ cao 1 mét 62, nặng 57 kg. Tôi thấy rất buồn vì điều đó. Tôi lại thích một môn thể thao cần chiều cao, đó là bóng rổ. Tôi được nằm trong đội tuyển bóng rổ ở trường cấp 2, cấp 3 bởi tôi có kĩ năng tốt. Nhưng mọi chuyện không đẹp như tôi tưởng tượng cho đến khi tôi học đại học. Trường đại học của tôi không chỉ có danh tiếng về học vấn mà còn có phong trào thể thao tốt, đặc biệt đội tuyển bóng rổ nhiều năm liền đi thi đấu quốc gia và đạt giải cao. Tôi thi vào trường đại học này một phần cũng bởi đội tuyển bóng rổ xuất sắc. Tôi đam mê bóng rổ như một phần máu thịt của mình.

2(782)

Hai tháng sau khi nhập học đại học, tôi đăng kí thi tuyển vào đội tuyển bóng rổ. Chiều cao, cân nặng của tôi khá khiêm tốn, nên tôi rất lo lắng. Tôi đã tâm sự với ba: - Ba à, ngày mai con sẽ thi tuyển vào đội tuyển bóng rổ của trường, Con lo lắng quá. - Con trai của ba cứ bình tĩnh, ba tin con sẽ làm được. - Nhưng cân nặng và chiều cao của con kém hơn rất nhiều bạn khác. Ba nói: - Thể lực cũng quan trọng, nhưng kĩ thuật còn quan trọng hơn gấp bội. Con nhìn kìa, con được rất nhiều giấy khen, huy chương về bóng rổ mà. Nhờ ba động viên, tôi đã tự tin phần nào. Ngày thi tuyển đã tới, nhìn thể lực của tôi, các vị ban giám khảo nhiều người lắc đầu ngao ngán. Mấy ngày sau, đội tuyển thông báo kết quả, và tôi không nằm trong top đó. Tôi buồn bã vô cùng, chán nản đến bỏ cả ăn.

Cac-co-gai-tu-tin-dien-ao-dep-xuong-pho-cac-chang-trai-hap-dan-hon-voi-body-6-mui-nho-tap-luyen-xa-don-treo-tuong-gia-re

Buổi tối, chuống điện thoại reo từng hồi, tôi uể oải nhấc máy: - A lô, ai đấy? - Chào em, thầy là huấn kuyện viên của ddooij tuyển bóng rổ trường mình. Lòng tôi có chút vui, chút lo: - Thầy gọi cho em có việc gì ạ? - Tôi thấy em rất có tiềm năng bóng rổ, tôi rất muốn nhận em vào đội tuyển. Nhưng em phải đảm bảo với tôi, trong mấy tháng nữa, chiều cao, cân nặng đều phải cải thiện. Em có đồng ye không? - Em đồng ý! Tôi mừng rỡ nhảy lên, hò hét ở khắp nhà, đến mức ba mẹ tôi phải mắng tôi: “ con làm cái gì mà ẫm ĩ thế”. Tôi chạy xuống phòng khách ôm chầm lấy ba mẹ.

1434175776-nyumuntitled_17_bayx

- Ba mẹ ơi con được vào đội tuyển bóng rổ rồi. - Thật không con trai? Mẹ tôi mừng rỡ, ba tôi gật đầu cười hiền. Tôi ngồi lại kể cho ba mẹ về cuộc điện thoạt đặc biệt vừa rồi. Ba tôi nháy mắt: - Mai ba sẽ có bất ngờ cho con. Tôi tò mò lắm. Sau ca học cuối cùng, tôi tức tốc đạp xe như bay về nhà. Tôi thấy giữa sân nhà, một chiếc xà đơn gắn tường chắc chắn đang được đặt ở giữa sân. Tôi vui mừng lắm. Tôi chắc chắn sẽ cao lên, nặng lên. Nhờ chiếc xà đơn Đại Việt đó, tôi đã trở thành một thành viên của đội tuyển bóng rổ, được đi thi đấu khắp nơi, đem lại nhiều giải cao cho đội tuyển. Cũng nhờ chiếc xà đơn treo tường Đại Việt đó, bây giờ tôi đã trở thành một huấn luyện viên bóng rổ kì cựu. Nếu bạn muốn được như tôi hãy truy cập ngay vào website : https://www.thethaodaiviet.vn/xa-don-xa-kep.html